Mardi 28 Décembre 1926 (24-11-Bính Dần).
THÁI BẠCH
Hỉ chư Ðạo Hữu, chư Ðạo Muội, chư Chúng Sanh,
Thầy dạy kẻ vô lễ chẳng đủ y phục xuất ngoại. Chỉnh đàn Thầy ngự.
NGỌC HOÀNG THƯỢNG ÐẾ
VIẾT CAO ÐÀI GIÁO ÐẠO NAM PHƯƠNG
Hỉ chư Môn Ðệ, Thụ bình thân con.
Ðàn Thổ hầu đàn: Biểu chúng nó quì hết một lần bái lễ rồi ra ngoài. Thầy thâu hết.
Châu Văn Cho:
Cho bền dạ sắt với lòng son,
Thiên Ðịa dầu qua Ðạo vẫn còn.
Thánh đức còn mong ngày biến hóa,
Chơn thành hồn thượng há phai mòn.
Thâu
Hưng:
Hưng thời còn có lúc suy thời,
Cuộc thế xem ra một cuộc chơi.
Dụ khách phồn hoa xa nẻo tục,
Dẫn đường cho lạc nẻo về Trời.
Thâu
Ninh:
Ninh nang một thuở xác đeo mình,
Phải biết chí linh tẻ trọng khinh.
Lập thế chưa ai toàn hưởng thế,
Trông mong chi đặng chữ hòa bình.
Thâu
Cam:
Cam La trước trẻ đã công hầu,
Bảy chục Khương Công nhẫn nhấp câu.
Mua cuộc danh phàm đời lắm nhọc,
Huống hồ đường Ðạo bước cao sâu.
Thâu
Sô:
Sô sa chi xác cũng hôi tanh,
Gớm mặt mà chê dạ chẳng đành.
Có xác phàm trần làm xác Thánh,
Cũng bằng dụ quỉ đặng làm lành.
Thâu
Tùng:
Tùng Thiên an mạng rán làm lành,
Ðừng kết oán đời chác lợi danh.
Bao thuở đầu non chim vắng dạng,
Thị thiền càng thấy bắt buồn tanh.
Thâu
Tương:
Tương nghe Trời Phật chí công bình,
Ðến cận rõ coi thật hiển linh.
Oan khúc nỗi đời thôi chán ngán,
Tư bề nào biết cậy ai binh.
Thâu
Toàn thâu 60 Thiện Nam, 21 Tín Nữ.