6 Décembre 1926- Thánh-giáo về việc ông Thượng-Tương-Thanh đăng tiên

6 Décembre 1926
2 tháng 11 năm Bính Dần

THẦY

Các Con

Các con nghe:

Ngày nay đã mất hết một người Môn-đệ của Thầy, lại là một đạo- hữu của các con đã cùng các con nghiêng vai gánh vác một trách nhậm trong Ðại-Ðạo Tam-kỳ.

Tương mảng phần cũng nơi số mạng tiền định, nó có phước là vì đặng về Thầy trong mấy ngày rốt của kiếp trần ai của nó. Sự thác cũng có khi vui và cũng có lúc buồn. Người thế nếu biết sống nghiã là biết dụng mình cho có ích vào xã hội, biết dưỡng tánh tu thân, thì sự thác chẳng qua là sự mong mỏi của kẻ hành-trình đã xong trách nhậm trở về phục-sự đặng lãnh phần thưởng xứng đáng mà thôi.

Tương tuy chưa đặng như mấy kẻ ấy, song lòng đạo đức đã ra vun đắp mối đạo Trời, thì địa- vị cũng khi khác thế thường đặng. Ðiểm chơn-thần của nó còn phải đến hầu trước Tòa Tam-Giáo mà đợi lịnh phát lạc tùy theo công quả tội tình của nó tự bấy nay; ấy là Thánh-Ý của Thầy đã lập luật riêng cho mỗi đứa trong các con đó. Chư Môn-đệ cũng nên hiểu biết.

Còn việc an táng nó các con cũng nên lưu ý chung với nhau mà lo bề nhơn đạo cuả các con cho an toàn.

Trang, con nói với Trung, Thơ, Tương, Hòa và các Thiên-Phong đều có mặt mà đưa nó lên đường, là chỗ nó an giấc ngàn năm, cũng để tiếng đặng một người đạo hạnh vậy. Trừ ra đứa nào phải vắng mặt bận việc thì chế đặng. Còn về sự làm rỡ ràng trong Ðạo-hữu, các con nên liệu tính cho kịp. Sự cầu kinh, thì do nơi đám tang mẹ Hậu, đều khác hơn một thí.