Lundi 6 Décembre 1926- Thánh-giáo dạy phải ghi Ðạo và lòng chớ đem thói ám muội mơ-hồ vào đường đạo-đức sau ăn năn rất muộn

Lundi 6 Décembre 1926
2 tháng 11 năm Bính Dần

Ngọc-Hoàng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðài
Giáo Ðạo Nam Phương

Hỉ chư Môn-đệ, chư Ái-Nữ, chư Nhu, chư Tín-Nữ.

Chư Nhu nghe:

Ta vì lòng đại-từ đại-bi vẫn lấy đức háo sanh mà dựng nên mối Ðại-Ðạo Tam-Kỳ Phổ-Ðộ; tôn chỉ để vớt những kẻ hữu phần vào nơi địa-vị cao thượng, để tránh khỏi số mạng luân hồi và nâng những kẻ tánh đức bước vào cõi nhàn, cao hơn phẩm hèn khó ở nơi trần thế nầy.

Than ôi! Ðều vui sướng lao trần chẳng ai buộc mà nhiều kẻ tìm tới, mối đạo-đức trau thân là phương châm thoát tục, mà lắm kẻ trốn lánh, bài bác mối Ðạo Trời, khua môi, uốn lưỡi, mà tưởng cho mình hơn đặng các phẩm nhơn sanh, chớ chẳng dè là một hình phạt rất nặng nề đã chực chúng nó nơi chốn A-Tỳ. Ai đặng phước thêm cao trọng, ai vô phần thì trí não vẫn mơ-hồ; nét hạnh đời càng mê muội, biết biết, không không, luật Trời đã định, phần công quả trả cho rồi thì cảnh u nhàn là nơi rước khách tục trong lúc chung-qui đó.

Sanh nhằm đời có một Ðạo chánh chẳng phải dễ, mà bước lên con đường chông gai, lần vào non thẳm kiếm ngọc lại càng khó; khó để nơi lòng chớ đem thói ám muội mơ-hồ vào đường Ðạo-Ðức, sau ăn-năn rất muộn.