Samedi 20 Novembre 1926- Thánh-giáo phân đẳng-cấp chư chức-sắc và dạy việc công cử

Từ-Lâm-Tự
Samedi 20 Novembre 1926
16 tháng 10 năm Bính Dần

Ngọc-Hoàng Thượng-Ðế Viết Cao-Ðài
Giáo Ðạo Nam Phương

GIÁO-TÔNG nghĩa là anh cả của các con, có quyền thay mặt Thầy mà dìu dắt các con trong đường Ðạo và đường Ðời. Nó có quyền về phần xác chớ không có quyền về phần hồn. Nó đặng phép thông công cùng Tam-thập-lục-Thiên và Thất-thập-nhị-Ðịa-Giái đặng cầu rỗi cho các con, nghe à! Chư Môn-đệ tuân mạng!

CHƯỞNG-PHÁP cuả ba phái là Ðạo, Nho, Thích. Pháp luật Tam-Giáo tuy phân biệt nhau, song trước mặt Thầy vốn coi như một. Chúng nó có quyền xem xét luật lệ trước buổi thi hành, hoặc là nơi Giáo-Tông truyền xuống, hay là nơi Ðầu-Sư dâng lên. Như hai đàng chẳng thuận thì chúng nó phải dâng lên cho Hộ-Pháp đến “Hiêp-Thiên-Ðài” cầu Thầy giáng xuống mà sửa lại, hay là tuỳ ý mà lập luật lại. Vậy chúng nó có quyền xem xét kinh-điển trước khi phổ thông. Như thoảng có “kinh luật” chi làm hại phong hoá thì chúng nó phải trừ bỏ, chẳng cho xuất bản. Buộc cả Tín-đồ phải vùa sức mà hành sự trước mặt luật đời. Thầy khuyên các con rán xúm nhau vùa giúp chúng nó. Mỗi Chưởng-Pháp có ấn riêng. Ba ấn phải có trên mỗi luật, mới đặng thi hành. Chư Môn-đệ tuân mạng

ÐẦU-SƯ có quyền cai trị phần Ðạo và phần Ðời của chư Môn-đệ. Nó đặng quyền lập luật, song phải dâng lên cho Giáo-Tông phê chuẩn. Luật lệ ấy phải xem xét một cách nghiêm nhặt, coi phải có ích cho nhơn sanh chăng. Giáo-Tông buộc phải giao cho Chưởng-Pháp xét nét trước khi phê chuẩn.

Chúng nó phải tuân mạng lịnh Giáo-Tông, làm y như luật lệ Giáo-Tông truyền dạy. Như thoảng luật lệ nào nghịch với sự sanh hoạt cuả nhơn-sanh, thì chúng nó đặng phép nài nỉ hủy bỏ.

Thầy khuyên các con phải thương yêu và giúp đỡ chúng nó. Thầy lại dặn các con như có đều chi cần yếu thì khá nài nỉ xin nơi nó.

Ba chi tuy khác nhau chớ quyền luật như nhau, như luật lệ nào Giáo-Tông đã truyền dạy, mà cả ba đều ký tên không tuân mạng, thì luật lệ ấy phải trả lại cho Giáo-Tông, Giáo-Tông truyền lịnh Chưởng-Pháp xét nét lại. Chúng nó có ba cái ấn riêng nhau, mỗi tờ giấy chi chi phải có ấn mới thi hành – nghe à! Chư Môn-đệ tuân mạng!

PHỐI-SƯ mỗi phái là 12 người, cộng là 36 người; trong 36 vị ấy có 3 vị Chánh-Phối-Sư. Ba vị ấy đặng thế quyền cho Ðầu-Sư mà hành sự; song chẳng quyền cầu phá luật lệ, nghe à!… Chư Môn-đệ tuân mạng.

GIÁO-SƯ có 72 người, trong mỗi phái 24 người. Giáo-Sư là người để dạy dỗ chư Môn-đệ trong đường Ðạo và đường Ðời. Buộc chúng nó lo lắng cho các con như anh ruột lo cho em, chúng nó cầm sổ bộ của cả Tín-đồ. Chúng nó phải chăm nom về sự tang hôn cuả mỗi đứa.

Như tại Châu-thành lớn, thì mỗi đứa đặng quyền cai quản cúng tế Thầy như thể Ðầu-Sư và Phối-Sư. Chúng nó đặng quyền dâng sớ cầu nài về luật lệ làm hại nhơn-sanh, hay là cầu xin chế giảm luật lệ ấy. Chúng nó phải thân cân với mỗi Môn-đệ như anh em một nhà cần lo giúp đỡ. – Nghe à!… Chư Môn-đệ tuân mạng!

Giáo-Hữu là người để phổ thông chơn Ðạo của Thầy. Chúng nó đặng quyền xin chế giảm luật lệ Ðạo. Ba ngàn Giáo-Hữu chia ra đều, mỗi phái là 1.000; chẳng nên tăng thêm hay là giảm bớt. Chúng nó đặng phép hành lễ khi làm chủ các chuà trong mấy tỉnh nhỏ.

LỄ-SANH là người có hạnh, lựa chọn trong chư Môn-đệ mà hành lễ. Chúng nó đặng quyền đi khai đàn cho mỗi tín-đồ. Thầy dặn các con hiểu rõ rằng Lễ sanh là người Thầy yêu mến, chẳng nên hiếp đáp chúng nó. Như vào đặng hàng lễ sanh, mới mong bước qua hàng chức sắc. Kỳ dư Thầy phong thưởng riêng, mới đi khỏi ngã ấy mà thôi… nghe à!… Chư Môn-đệ tuân mạng!

Ðầu-Sư muốn lên Chưởng-Pháp thì nhờ ba vị công cử nhau. Phối-Sư muốn lên Ðầu-Sư thì nhờ 36 vị kia công cử.
Giáo-Sư muốn lên Phối-Sư thì nhờ 72 vị kia xúm nhau công cử.
Giáo-Hữu muốn lên Giáo-Sư thì nhờ 3.000 vị kia xúm nhau công cử.
Lễ-Sanh muốn lên Giáo-Hữu thì nhờ cả Lễ-Sanh xúm nhau công cử
Môn-đệ muốn lên Lễ-Sanh thì nhờ cả Môn-đệ xúm nhau công cử.
Kỳ dư Thầy giáng cơ phong cho người nào thì mới ra khỏi luật lệ ấy mà thôi.

Còn Giáo-Tông thì hai phẩm Chưởng-Pháp và Ðầu-Sư tranh đặng, song phải chịu cho toàn Môn-đệ công cử mới đặng, kỳ dư Thầy giáng cơ, ban thưởng mới ra khỏi luật lệ ấy mà thôi

Chư Môn-đệ tuân mạng!
Thầy ban ơn cho các con.